Thứ Ba, 16 tháng 10, 2012

Một trong những điều đặc biệt nổi tiếng ở vùng British Columbia, Canada là những vườn cây ăn trái rộng bao la với đủ loại trái cây lúc lỉu. Mùa hè là mùa hấp dẫn du khách đổ xô về đây để thưởng thức không những khí hậu mát mẻ của thung lũng với đồi núi sông hồ bát ngát mà còn thưởng thức những quả ngọt có một không hai tại xứ sở này.




Làm quen với thị trấn Osoyoos
Nơi chúng tôi đến là thị trấn Osoyoos, cách biên giới nước Mỹ chỉ vài km. Osoyoos cách thành phố Vancouver khoảng 5,5 tiếng chạy xe về phía đông của Canada, và cách nơi tôi ở là thành phố Edmonton khoảng 13 tiếng về phía nam. Nghe có vẻ xa nhưng thật ra đường đi đến thị trấn này rất đẹp nên cảm giác khá gần. Đi qua rừng quốc gia nên phong cảnh hùng vĩ với đồi núi cao ngất, trùng điệp, thỉnh thoảng lại xen kẽ với những ngọn thác, sông hồ, thung lũng rất nên thơ…
Tuyến hành trình từ thành phố Edmonton đến thị trấn Osoyoos khoảng 13 tiếng lái xe(Ảnh: Google map)

Vùng British Columbia là nơi được xem là có khí hậu ưu đãi nhất Canada. Khí hậu mát mẻ quanh năm suốt tháng vì ngay sát bên biển Thái Bình Dương, nhiệt độ ấm nhất so với toàn đất nước Canada. Đất đai thì rất trù phú vì nằm trong vùng thung lũng khổng lồ Okanagan Thompsons. Vì thế, vùng British Columbia nói chung là nơi trồng và cung cấp trái cây cho toàn đất nước Canada với dân số hơn 35 triệu người. Không những chỉ cung cấp trong nước mà còn xuất khẩu đi qua người hàng xóm lân cận là nước Mỹ và các nước khác. Trái cây ở đây đặc biệt ngon hơn tất cả vùng khác, không hiểu là do thổ nhưỡng, do cách canh tác, cây giống hay nguồn nước… mà nhiều người vẫn chưa thể lý giải đầy đủ được.

Từ đỉnh đèo nhìn xuống thung lũng và thị trấn Osoyoos. Những mảng xanh là những vườn cây ăn trái.

Vùng British Columbia bao gồm một góc phía Tây rộng lớn của Canada, gồm cả đảo Vancouver cộng lại. Toàn bộ vùng đất này đều có thể trồng trái cây rất tốt nhưng Osoyoos là thị trấn nổi tiếng nhất vì là trung tâm của những vườn cây ăn trái san sát và có nhiều loại trái cây khác nhau.Trên đường đi đến gần thị trấn Osoyoos chúng tôi đã thấy dọc hai bên đường là những vườn cây ăn quả trĩu cành, nào là cherry, nho, lê, táo, đào... Không khí ở thung lũng thật mát mẻ, lại gặp cây trái trĩu trịt bên đường khiến chúng tôi cảm giác đang lạc vào xứ sở thần tiên. Chúng tôi quyết định chạy chầm chậm để ngắm cảnh bên đường. Thỉnh thoảng lại có những cửa hàng của người dân bản xứ mở ra để bán trái cây hái sẵn cho khách đi đường, thường những nông dân ở đây là những người da đỏ bản địa.Vì chúng tôi tự đi du lịch bằng xe cá nhân nên chúng tôi cứ nhẩn nha. Bắt gặp một vườn cherry đầu tiên với quầy hàng trái cây đang mở, chúng tôi ghé vào hỏi thăm và trò chuyện với một bác nông dân. Bác nông dân rất nhiệt tình giải đáp những thắc mắc của chúng tôi về vùng đất này và chia sẻ việc trồng trọt canh tác trái cây tại đây. Những người nông dân bản địa ở đây thật hồn hậu và dễ mến, khiến tôi cảm giác như từ Sài Gòn đang đi xuống những miệt vườn cây ăn trái ở miền Tây.
Trò chuyện với một bác nông dân ở nông trại Cawston

“Lạc lối” trong vườn trái cây
Chào đón du khách đến Osoyoos là những bảng quảng cáo “Fruit garden – You pick” (Vườn trái cây – bạn hái) đầy hai bên đường. Bạn có thể chọn bất cứ khu vườn nào bạn thấy thích và vào tự mình hái, giá trái cây bạn tự hái thì khá rẻ so với giá họ đã hái sẵn vì giá lao động ở đây không rẻ. Chủ vườn phải thuê nhân công để hái với giá khoảng $13/giờ. Vì thế, khách du lịch đã tới đây thì chẳng tội gì mà mua trái hái sẵn. Cứ vào vườn tự hái, vừa được hái, được ăn, được mua với giá rẻ thì quá đã rồi còn gì!Chúng tôi cuối cùng cũng chọn cho mình một khu vườn (vinyard) ưng ý vì nhìn sơ thấy vườn này có vẻ có nhiều loại quả khác nhau. Dù trước khi vào vườn đã được ngắm hoa quả xa xa đầy hai bên đường, nhưng khi vào tận vườn được nhìn cây cối và được hái tận tay, và được ăn ngay khi vừa hái từ trên cành xuống, thật tươi, ngon, giòn, ngọt. Cảm giác thật là đã. Vốn đã yêu thích trái cây cũng như vườn cây ăn quả, nên tôi càng cảm thấy sung sướng mê hồn, khi lần đầu tiên được nhìn thấy chùm quả cherry chín mọng đầu tiên và tận mắt thấy cái cây cherry nó trông như thế nào.

Lần đầu tiên tôi tận mắt thấy cây cherry và chùm quả cherry chín mọng

Cherry đầu mùa
Vườn cây cherry đỏ

Tấm ảnh “để đời” với cây cherryĐược chủ vườn phát cho vài cái xô để tự hái nhưng trong vòng hơn nửa tiếng đầu chúng tôi hầu như chả hái được gì. Vì mải lo đi thăm vườn, ngắm cây, ngắm trái và hái …bỏ miệng hơn là bỏ vào xô! Trái cherry thật ngon, ngọt, hơi giòn vì mới hái từ trên cây xuống, quả lại to. Công nhận là ăn khi vừa hái từ trên cây xuống nó tươi và ngon hơn hẳn cherry mua ngoài cửa hàng. Ăn một hồi thật đã chúng tôi mới bắt đầu hái trái bỏ xô mang về. Bắt đầu hái quả cherry trước.Hái cherry đỏ một hồi chúng tôi mới phát hiện ra ở khu vực khác của vườn có cả cherry vàng và cherry đen. Cherry vàng và đen thuộc loại khá hiếm, rất ít khi thấy bán trong tiệm. Trái cherry vàng ăn giòn và ngọt hơn cherry đỏ truyền thống. Còn cherry đen thì cực kì ngọt, phải nói là ngọt lịm nhưng trái thì nhỏ hơn so với cherry thường.

Chùm cherry vàng

Hái cherry vàng

Cây cherry đen
Thời điểm chúng tôi đến đây vào cuối tháng 7 nên cherry đã chín rộ vừa đến độ thu hoạch, vì thế trong vườn khá náo nhiệt với khoảng 20 nhân công được thuê đang hái trái. Khắp nơi có những cái thùng đen để đựng cherry đã thu hoạch và sẵn sàng được chuyển đi khắp đất nước Canada và xuất khẩu.
Những thùng cherry vừa được thu hoạch xong
Chúng tôi quanh quẩn bên gốc cherry vừa hái bỏ vào xô mang về, vừa …bỏ miệng ăn, vừa chụp hình, vừa trò chuyện với những người công nhân đang hái trái. Thật là vui không thể tả! Tôi đã bị những trái cherry hớp hồn, đặc biệt là trong không khí thu hoạch khá náo nhiệt của ngày hôm đó. Cherry hái tận vườn lại khá rẻ, khoảng $3/kg thôi, trong khi ở Việt Nam khoảng 500.000 đồng/kg (tương đương với $25/kg). Nên tôi hái cho mấy chục kí vừa bỏ tủ lạnh ăn từ từ, vừa cho gia đình và bạn bè.Ngoài cherry ra thì thời điểm này các loại táo, lê, đào, apricot, mận… cũng đang chín rộ. Khi di chuyển từ vườn cherry đến các vườn trái cây khác chúng tôi đã thấy no ngang bụng vì đã ăn quá nhiều cherry!Khi đi qua vườn đào, tôi lại cảm giác như chết ngất vì ước mơ của mình đã và đang thành sự thật. Nhớ ngày xưa mỗi lần xem phim “Tây Du Kí”, thấy Tôn Ngộ Không vào vườn đào tiên trên thượng giới và hái trái ăn, tôi đã không khỏi ước ao một ngày nào đó mình cũng được lạc vào vườn đào như vậy và hái ăn tưng bừng, vừa ăn vừa quăng như Tôn Ngộ Không. Và tôi đã mãn nguyện khi làm được điều đó, tuy không phung phí như Tôn Ngộ Không, nhưng cũng hái và ăn cho thoả sức. Vì đào thật ra mỗi độ nó có cái ngon của nó. Khi hái còn hơi xanh thì ăn giòn tan, khi chín thì đào ngọt và có nhiều nước, cắn vào một cái là cảm giác nước đào như tứa ra và chảy đầy miệng, nhiều nước đến nỗi ăn không khéo có khi bị sặc và nước đào chảy tràn ra miệng. Vì không đủ bụng để ăn hết cả trái đào nên tôi cứ hái nhiều trái ở từng thời kì khác nhau, cắn 1 miếng thử cho biết và …quăng. Không cảm thấy tội lỗi cho lắm vì dưới gốc đào, đào rụng đỏ cả gốc do chủ vườn hái không kịp! Còn những trái đào ửng hồng vừa chín tới còn lông tơ trên cành như má con gái dậy thì đẹp vô cùng. Lúc này đã chén cherry và đào no bụng nên tôi thoả sức xách máy tung tẩy đi chụp hình.Những trái đào mơn mởn còn lông tơ như má cô gái dậy thìTrông thật ngon mắt và cũng rất …ngon miệng!

Đào xum xuê trên cành
Cơ man nào là đào! Nhìn cũng không kém gì vườn đào tiên thượng giới như Tôn Ngộ Không từng phá nhỉ!
Đào trên cành cũng nhiều mà dưới đất cũng không ít
Với xô đào chúng tôi đã háiBên những thùng đào đã hái

Ngoài cherry và đào ra còn có lê, táo và quả apricot (gọi là quả mơ tên Tiếng Việt). Nhưng quả mơ ở bên này to hơn rất nhiều, không hề chua, ăn giòn và có vị giống như quả mận.Đối với lê, tôi đặc biệt thích lê tại vùng British Columbia này. Mỗi lần ra cửa hàng mua lê, tôi chỉ chọn lê British Columbia vì lê ở đây ăn giòn, ngọt thanh và chắc chứ không xốp như lê Trung Quốc, và nhất là không sợ bị ngâm hoá chất như lê xuất xứ từ China.Chỉ hơi tiếc một chút là thời điểm chúng tôi đi nho vẫn chưa chín, còn khá xanh, phải đợi vài tuần nữa, có lẽ vào cuối tháng 8 hàng năm là thời điểm thu hoạch nho. Chúng tôi nhìn chùm nho xanh mà cảm thấy mình như …con cáo (“con cáo và chùm nho xanh” ấy mà!) Vì vùng đất này rất nổi tiếng về việc trồng nho, là xứ sở của các loại rượu nho cũng như rượu vang nổi tiếng. Có rất nhiều điểm du lịch đã mở ra điểm thử rượu để khách du lịch vào tha hồ thử các loại rượu khác nhau làm từ nho.

Lê lúc lỉu trên cành
Táo xanh British Columbia

Quả apricot sai trĩu cành

Lần đầu tiên cũng biết cây apricot trông như thế nào
Những chùm nho còn xanh


Chúng tôi ở trong vườn trái cây đến hơn 3 tiếng. Bước ra khỏi vườn mà chúng tôi no kềnh bụng không muốn đi nổi vì ních đủ các loại trái cây. Đi dạo một vòng thì được chủ vườn giới thiệu một dãy phòng khách sạn chủ vườn mới đầu tư. Hoá ra nông dân ở đây biết làm du lịch hơn mình tưởng! Sau khi cho vào vườn ăn trái cây no căng bụng như thế thì chỉ muốn nằm nghỉ. Phòng khách sạn mới xây lại cực kì sang trọng, mới tinh và đẹp. Quang cảnh nhìn xuống là thung lũng vườn trái cây xanh mướt với màu lam lam tím tím của dãy núi trông tuyệt đẹp, còn có không khí mát mẻ của ao hồ sông suối bên dưới. Nói chung là tuyệt vời! Giá khách sạn $150 cho một đêm tính ra cũng không mắc lắm vì ở thành phố Vancouver, một phòng bình thường tại thành phố cũng đã khoảng nhiêu đó mà không có gì đặc sắc.



Phòng khách sạn ở vườn trái cây có view là thung lũng tuyệt đẹp $150/đêm.

Osoyoos đã để lại trong tôi một ấn tượng cực kì sâu sắc, đến giờ tôi vẫn còn nhớ y nguyên cảm giác thật tuyệt khi vào vườn trái cây đó. Chúng tôi rồi cũng rời khỏi Osoyoos với cảm giác lưu luyến, cứ như sắp phải chia tay người bạn thân. Tôi rất mong có một ngày nào đó sẽ quay trở lại để tận hưởng và khám phá Osoyoos lâu và nhiều hơn nữa.

Nhớ lại hình ảnh bà con nông dân Việt Nam

HỒNG TIÊN – MICHAEL KLASSEN

0 nhận xét :

Đăng nhận xét